Loading...
Cộng đồng thiền Việt Nam

Chi hội phát triển cộng đồng thiền Việt Nam

Cộng đồng thiền Việt Nam

image-alt-text

BÀI 10: VƯỢT QUA NỖI SỢ

BÀI 10: VƯỢT QUA NỖI SỢ

22:00 30/08/2018

Chúng ta thường nói “Không có gì đáng sợ hơn sự sợ hãi”. Cũng cần nhấn mạnh rằng khi một người đã thoát khỏi nỗi sợ hãi thì sẽ chẳng có gì nguy hiểm khi thực hiện xuất vía, cho dù chuyến đi đó có xa tới đâu chăng nữa. Nhưng, bạn có thể hỏi vậy có gì đáng sợ ở đây? Chúng tôi xin dành ra bài học này để bàn về NỖI SỢ HÃI và NHỮNG GÌ KHÔNG NÊN SỢ HÃI.

We have said “There is nothing to fear except fear.” We must emphasize again that provided a person remains free from fear there is no danger whatsoever in astral travelling, no matter how far nor how fast one goes. But, you may ask, what is there to fear? Let us devote this Lesson to the subject of fear and what there is that should not be feared!

Sợ hãi là một cảm xúc tiêu cực, có thể bào mòn những nhận thức tốt của con người. Bất kể nỗi sợ hãi của chúng ta là gì, mọi hình thức sợ hãi đều gây hại.

Fear is a very negative attitude, an attitude which corrodes our finer perceptions. No matter of what we are afraid, any form of fear does harm.

Người ta có thể sợ rằng khi du hành thể vía rồi thì không quay lại được thân xác. Việc có thể trở lại cơ thể là đương nhiên trừ khi người đó đang sắp chết thật, hoặc đã sống hết cuộc đời trên trái đất rồi, tức là bạn cũng đồng ý rằng nó chẳng có gì liên quan gì tới việc xuất vía cả. Ta cũng phải thừa nhận rằng có trường hợp người đó sợ hãi đông cứng lại đến mức không thể làm gì. Trong tình huống đó, nếu đang trong thể vía, sự hoảng sợ này có thể khiến thể vía không cử động được. Tất nhiên, điều này làm chậm tiến trình nhập xác đôi chút cho tới khi nỗi sợ giảm dần. Bạn biết đấy, nỗi sợ sẽ giảm dần, mỗi loại cảm giác chỉ tồn tại trong khoảng thời gian ngắn. Vì vậy sự sợ hãi đơn giản chỉ làm chậm tiến trình quay trở lại cơ thể an toàn mà thôi.

People may fear that in going into the astral state they may not be able to return to the body. It is always possible to return to the body unless one is actually dying, unless one has come to the end of one’s allotted span upon Earth, and that, as you will agree, has nothing to do with astral travelling. It is possible, we must admit that one can be so afraid as to be paralyzed with fright, and in that case one just cannot do anything. In such a condition a person may be in the astral body and may be so utterly terrified that even the astral body is unable to move. Of course that delays the return to the physical body for some time, until the sharpness of the fear wears off. Fear does wear off, you know, a sensation can be sustained only for a certain time. So a person who is afraid merely delays a perfectly safe return to the physical body.

Chúng ta không phải hình thái sống duy nhất có thể vía, cũng như loài người không phải là hình thái sống duy nhất trên Trái đất. Trong thế giới của chúng ta có những sinh vật thân thiện được biết đến như chó, mèo, ngựa, chim, nhưng cũng có những sinh vật kém thân thiện như loài nhện hoặc loài rắn với những vết cắn và nọc độc của chúng, hay những tạo vật đáng sợ như vi khuẩn, vi rút và những thứ độc hại khác. Nếu bạn nhìn những con vi khuẩn dưới kính hiển vi bạn sẽ thấy chúng như những sinh vật kỳ bí mà có thể hình dung như sống cùng lũ rồng trong các câu truyện cổ tích. Trong cõi trung giới có nhiều thứ còn kỳ lạ hơn bất cứ cái gì bạn có thể bắt gặp trên Trái đất.

We are not the only form of life in the astral just as humans are not the only form of life on Earth. In this world of ours we have pleasant creatures like cats and dogs and horses and birds to mention just a few; but there are also unpleasant creatures like spiders that bite or snakes that poison. There are unpleasant things like germs, microbes and other harmful and noxious things. If you had seen germs under a high powered microscope you would see such fantastic creatures that you would imagine that you were living in the days of the dragons of fairy tale fame. In the astral world there are many things stranger than anything you can encounter on Earth.

Ở cõi trung giới bạn sẽ bắt gặp những sinh vật, những người hoặc thực thể đặc biệt. Ta có thể bắt gặp các Tinh linh Thiên nhiên – những sinh vật tốt bụng và thân thiện. Nhưng ở đây cũng có những sinh vật ghê ghớm mà có lẽ chỉ được biết đến qua các câu truyện truyền thuyết hay tiểu thuyết của các nhà văn, như quỷ dữ, thần rừng và cả đống sinh vật xấu xí. Một số sinh vật ở dạng tiến hóa thấp và có thể sau này sẽ thành người, hoặc cũng có thể phân nhánh sang giới động vật. Dù sao đi nữa, ở giai đoạn phát triển này chúng đều khá khó chịu.

In the astral we shall meet remarkable creatures or people or entities. We shall see Nature Spirits; these, by the way, are almost invariably good and pleasant. But there are horrible creatures who must have been seen by some of the writers of mythology and legend, because these creatures are like the devils, the satyrs, and other various aspected fiends of the myths. Some of these creatures are low elementals who may later become humans or they may branch out into the animal kingdom. Whatever they may be, at this stage of their development they are thoroughly unpleasant.

Tạm dừng một chút ở đây để đề cập tới những người say rượu, họ thường nhìn thấy “những con voi màu hồng” hay những hiện tượng kỳ dị khác, thực ra thì họ đang nhìn thấy những sinh vật kỳ bí chúng ta vừa đề cập ở trên. Người say rượu là những người đã lái thể vía ra khỏi thân xác và đi vào tầng thấp nhất trong cõi trung giới. Tại đây, họ bắt gặp những sinh vật hết sức đáng sợ, và sau khi tỉnh rượu, như mọi khi, họ vẫn giữ những ký ức sống động về những gì đã thấy. Dù say rượu là một cách để đi vào cõi trung giới và ghi nhớ, nhưng đó không phải là cách được khuyến nghị vì nó thường chỉ đưa người ta tới tầng thấp nhất, cảnh giới suy đồi nhất trong cõi trung giới. Hiện nay có rất nhiều loại thuốc được sử dụng trong ngành y tế để điều trị các bệnh về tâm thần có tác dụng tương tự. Ví dụ, Mescalin, một chất có thể thay đổi các dao động sóng não và đẩy thể vía ra khỏi cơ thể và đi vào cõi trung giới theo đúng nghĩa đen. Cũng xin được nói thêm, đây cũng không phải là cách được khuyến cáo. Thuốc và các cách thức khác để đẩy thể vía ra khỏi thể xác đều thực sự có hại, chúng gây hại tới Chân Ngã.

It is worth pausing a moment here to point out that drunkards, those who see “pink elephants” and various other remarkable apparitions, are indeed seeing precisely that type of creature! Drunkards are people who have driven their astral body out of the physical body and into the very lowest planes of the astral world. Here they meet truly fearsome creatures, and when the drunkard later recovers — as much as he ever does! — his senses, then he has quite a vivid memory of the things that he saw. While getting thoroughly drunk is one method of getting into the astral world and remembering, it is not one which we would recommend because it takes one only to the very lowest, to the most degraded planes of the astral. There are various drugs now in use by the medical profession principally in hospitals for the mentally sick which have a similar effect. Mescaline, for example, can so alter one’s vibrations that one is literally ejected from the physical body and catapulted into the astral world. Here again, this is not a method to be recommended. Drugs and other forms of getting out of the physical body are truly harmful, they cause harm to the Overself.

Nhưng hãy cùng chúng tôi quay trở lại với các “phần tử”. Chúng ta định nghĩa như thế nào là phần tử? Phần tử là là hình thái cơ bản của sự sống tinh thần. Chúng được cấu thành từ các hình tư tưởng. Những hình tư tưởng đơn thuần là sự phóng chiếu từ hữu thức hoặc vô thức của con người, bản thân chúng không có sự sống thật.

But let us return to our “elementals.” What do we mean by elementals? Well, elementals are a primary form of spirit life. They are a stage up from thought forms. These thought forms are merely projections from the conscious or unconscious mind of the human and they have merely a pseudo life of their own.

Hình tư tưởng được tạo ra bởi các thầy tu Ai Cập cổ đại để bảo vệ xác ướp của các vị Pha-ra-ong vĩ đại và các vị hoàng hậu nổi tiếng trước sự xâm phạm của những kẻ trộm mộ. Các hình tư tưởng được xây dựng từ ý tưởng rằng chúng sẽ đẩy lùi những kẻ xâm nhập, rằng chúng sẽ tấn công vào tâm thức những tên trộm để khủng bố tinh thần những kẻ này khiến chúng sợ. Chúng ta không quá quan tâm về các hình tư tưởng, vì chúng chỉ là những thực thể vô thức, chỉ đơn giản được các thầy tư tế đã chết giao nhiệm vụ và được cài đặt để hoàn thành các công việc cụ thể, chúng là lá chắn bảo vệ các ngôi mộ chống lại kẻ xâm nhập. Chúng ta chỉ quan tâm tới một số thời điểm với phần tử.

Thought forms were created by the ancient Egyptian priests in order that the mummified bodies of great pharaohs and famous queens could be protected from those who would desecrate the ancient tombs. Thought forms are constructed with the idea that they shall repel invaders, that they shall attack by impinging upon the consciousness of those who would intrude, and, in impinging upon the consciousness, to cause such extreme terror that the would-be burglar flees. We are not concerned with thought forms, for they are mindless entities which are merely charged by long-dead priests and set to accomplish certain tasks, the guarding of tombs against invaders. We are concerned for the moment with elementals.

Các phần tử, như chúng ta đã đề cập, chúng là tinh thần con người ở giai đoạn sơ khai. Trong thế giới linh hồn tại cõi trung giới, chúng tương tự như loài khỉ ở thế giới loài người. Loài khỉ không hề có tính trách nhiệm, tinh nghịch, thường quanh quẩn và làm phiền, và chúng cũng không có những lý luận riêng của mình. Chúng, như ta thường nói là tầng nguyên thuỷ có sự sống mà thôi. Các phần tử có vị trí trong cõi trung giới như lũ khỉ trong thế giới loài người, là các hình thái có chuyển động chút ít nhưng không có mục đích, chúng hay trở chứng và làm bộ ghê tởm để dọa dẫm, chúng tạo nên những trạng thái đe doạ đối với con người khi du hành thể vía, nhưng tất nhiên chúng không thể gây hại gì. Hãy luôn luôn ghi nhớ rằng: chúng chẳng thể gây hại gì hết.

Elementals, as we have stated, are spirit people in the early stages of development. In the spirit world, the astral world, they correspond roughly to the position occupied by monkeys in the human world. Monkeys are irresponsible, mischievous, frequently spiteful and vicious, and they have no great reasoning power of their own. They are, as one might say just animated lumps of protoplasm. Elementals, occupying about the same status in the astral world as monkeys in the human world, are forms which move about more or less without purpose, they jibber and put on strange horrifying expressions, they make threatening motions at an astral travelling human, but, of course, they can do no harm. Always keep that in mind; they can do no harm.

Nếu bạn từng không may phải vào bệnh viện tâm thần và nhìn thấy những trường hợp loạn trí nặng, bạn sẽ bị sốc với những bộ dạng của ca bệnh nặng, họ tiến đến, gào thét, hoặc có thể có những hành động vô nghĩa. Họ lảm nhảm và chảy nước dãi, nhưng đứng trước thái độ cương quyết, họ lại trở nên yếu đuối và lùi bước.

If you have ever been so unfortunate as to go to a mental hospital and see really bad cases of mental derangement, you will have been shocked at the manner in which some of the worst cases there come up to one and make threatening, or possibly meaningless, gestures. They slobber and drool, but if they are faced with determination they, being of a very inferior mentality, always retreat.

Khi bạn đi qua những cảnh giới thấp của cõi trung giới, bạn có thể bắt gặp những loại người này, một số khá kỳ dị và lạ lùng. Đôi khi nếu người xuất vía thấy e sợ thì các sinh vật này càng tụ tập xung quanh và cố tình gây rối cho họ. Chúng không có ý gây hại, thực ra chúng hoàn toàn vô hại, trừ khi người đó sợ chúng. Khi có một người bắt đầu xuất vía, bạn sẽ thường bắt gặp hai hay ba những thực thể cấp thấp tụ tập gần đó để quan sát họ “đi ra” thế nào, cũng tương tự kiểu người thích đứng xem kẻ học lái lần đầu lái xe. Những khán giả này luôn mong có sự gay cấn, kích thích xảy ra, và đôi khi nếu lái mới bị bối rối, anh ấy hoặc cô ấy sẽ đâm vào cột đèn hoặc gây ra hành động nào đó thỏa mãn sự hiếu kỳ của người xem. Những phần tử như vậy vốn không có hại, chúng đơn giản là tìm kiếm sự giải trí rẻ tiền. Chúng thích nhìn thấy sự biến dạng của con người, do đó nếu bạn thể hiện sự sợ hãi ra ngoài, chúng sẽ vui sướng tiến đến, tiếp cận và đe dọa bạn. Thực ra chúng không thể làm gì con người, chúng giống như những con chó sủa bậy, mà một con chó sủa bậy thì không gây hại gì. Hơn nữa, chúng chỉ có thể làm phiền tới bạn nếu bạn sợ hãi và cho phép chúng khiến bạn sợ hãi.

When you move through the lower astral planes you may meet some of these people, some of these strange, outlandish creatures. Sometimes if a traveller is timid these creatures cluster around and try to fluster one. There is no harm in that, they are quite harmless, really, unless one is afraid of them. When one is starting astral travel you will often get two or three of these lower entities congregating nearby to see how one “makes out”, in much the same way as a certain type of person always likes to look at a learner driver taking a car out for the first time. The spectators always hope that something gory or exciting will happen, and sometimes if the learner driver is flustered he, or, more usually, she, will collide with a lamp post or something else to the great delight of the spectators. The spectators, as such, mean no harm, they are just sensationalists trying to get a cheap thrill. So with the elementals, they are merely out for cheap entertainment. They like to see the discomfiture of humans, therefore, if you show any fear, these elementals will be delighted and will keep up their gesticulations, their fierce and threatening approaches. Actually, they can do nothing whatever to any human, they are more like dogs who can bark only, and a barking dog does no harm. Furthermore, they can only annoy you so long as you, through your fear, permit them to.

Đừng sợ hãi, không gì có thể xảy ra với bạn cả. Bạn rời khỏi cơ thể, bay vào cõi trung giới và chin mươi đến chín chín phần trăm là bạn sẽ không nhìn thấy những thực thể bậc thấp này. Xin được nhắc lại một lần nữa, bạn sẽ chỉ nhìn thấy chúng khi bạn sợ hãi chúng mà thôi. Thông thường, bạn sẽ bay vượt lên khỏi lãnh địa của chúng, chúng chỉ tụ tập ở những cảnh giới thấp của cõi trung giới cũng như những loài sâu tụ tập đáy sông hay biển vậy.

Have no fear, nothing whatever can happen to you. You leave your body, you soar into the astral plane, and about ninety or ninety nine times out of a hundred you will not see any of these low entities. Again, you will only see them if you are afraid of them. Normally you will soar up and beyond their realm, they are clustered right at the bottom of the astral plane in much the same way as worms cluster at the bottom of a river or sea.

Khi bạn tiến vào cõi trung giới, bạn sẽ gặp rất nhiều sự kiện đáng chú ý. Bạn có thể nhìn thấy những tia sáng rực rỡ từ phía xa. Đó là những cảnh giới vượt khỏi tầm của ta. Bạn còn nhớ những phím đàn của chúng ta chứ? Con người khi tồn tại trong cơ thể chỉ có thể nhận biết được ba đến bốn “nốt nhạc”, nhưng khi rời khỏi cơ thể và tiến vào cõi trung giới, bạn sẽ được mở rộng giới hạn thêm vài “nốt nhạc”, sự mở rộng giới hạn như vậy cùng đủ để bạn nhận thức được những thứ lớn lao hơn ở phía trước. Một vài “thứ” trong đó được thể hiện bởi ánh sáng chói lòa khiến bạn không thể nhìn rõ chúng là gì.

When you move up into the astral planes you will meet many remarkable occurrences. You may in the distance see great and brilliant gleams of light. These are from planes of existence presently beyond your reach. Remember our keyboard? The human entity, while in the flesh, can be aware of only three or four “notes,” but in getting out of the body and into the astral world you have extended your range of “notes” a little upwards, you have extended that range enough to become aware that there are greater things ahead of you. Some of these “things” are represented by the bright lights which are so bright that you cannot really see what they are.

Nhưng lúc này hãy tiếp tục trong không gian của cõi trung giới. Tại đây bạn có thể viếng thăm những người bạn hoặc những người họ hàng, bạn có thể tới mọi thành phố trên thế giới và nhìn ngắm những tòa nhà vĩ đại, bạn co thể đọc những cuốn sách bằng những ngôn ngữ lạ, hãy nhớ rằng, trong cõi trung giới, bạn biết tất cả các ngôn ngữ. Bạn sẽ cần tập luyện việc xuất vía. Dưới đây là một số mô tả về về việc xuất vía cùng như những kinh nghiệm để bạn thực hành.

But let us content ourselves for the time being with the middle astral. Here you can visit your friends or your relations, you can visit the cities of the world and see the great public buildings, you can read books in strange languages, for, remember, in the middle astral plane all languages are known to you. You will need to practice astral travel. Here is a description of what it is like, a description which can be your own experience with practice.

Ngày đã dần kết thúc, bóng tối bắt đầu trùm lên, chỉ để lại ánh hoàng hôn tím dần cho tới khi tắt hẳn, bầu trời chuyền sang màu chàm rồi tối đen. Những ánh sáng le lói lan tỏa xung quanh, ánh xanh trắng từ những chiếc đèn đường, ánh vàng lấp ló từ trong các ngôi nhà, dường như bị che khuất bởi những chiếc rèm che cửa.

The day had grown old and the shadows of night had fallen, leaving the purple twilight which gradually grew darker and darker until at last the sky turned indigo, and then — black. Little lights had sprung up all around, the whitish-blue lights which illumined the streets, the yellowish lights which were the lights within the houses, perhaps they had been tinted somewhat by the blinds or curtains through which they shone.

Cơ thể vẫn đang nằm trên giường một cách tỉnh thức, hoàn toàn thoải mái. Từ từ bạn sẽ có cảm giác chìm xuống, một cảm giác như thể có gì đó đang trôi dạt, dịch chuyển. Có những vết ngứa lâm râm trên khắp cơ thể, rồi dần dần có một sự tách rời. Phía trên cơ thể đang nằm thẳng, một đám mây được hình thành tại điểm cuối của Sợi chỉ bạc, đám mây bắt đầu vô định không hình dạng giống như vết mực lớn loang lổ trong không khí. Chầm chậm, đám mây hình thành vóc dáng cơ thể con người, bay lên khoảng ba đến bốn feet (khoảng 1,2m) tại nơi nó lắc lư và xoắn lại. Qua khoảng vài giây, thể vía bay cao hơn, sau đó bàn chân nghiêng sang một bên. Rồi từ từ, nó hạ xuống đứng ở phía cuối giường, ngắm thân thể nơi nó vừa rời khỏi và vẫn còn liên kết.

The body was resting in bed fully conscious, fully relaxed. Gradually there came a faint creaking sensation, a feeling as if something was drifting, shifting. There was the faintest of faint itches throughout the body, gradually there came a separation. Above the prone body a cloud formed at the end of a gleaming Silver Cord, the cloud started as an indistinct mass something like a big blot of ink floating in the air. Slowly it formed into the shape of a human body, it formed and rose to about three or four feet where it swayed and twisted. Over some seconds the body of the astral rose higher, then the feet tilted. Slowly it sank down so that it was standing at the foot of the bed looking at the physical body which it had just left and to which it was still attached.

Trong căn phòng, những cái bóng leo lắt tụ lại một góc như những sinh vật lạ bị dồn vào chân tường. Sợi Chỉ Bạc vẫn rung lên và tỏa ánh sáng xanh bạc mờ ảo, bản thân thể vía phát ánh sáng xanh dịu. Thể vía quan sát xung quanh rồi nhìn xuống cái xác đang nằm nghỉ ngơi thoải mái trên giường. Đôi mắt lúc này nhắm chặt, hơi thở chậm rãi yên tĩnh, không cử động, không co giật, thể xác dường như đang nghỉ ngơi hoàn toàn và thoái mái. Sợi Chỉ Bạc không rung nữa nên không còn có bất cứ sự bất ổn nào.

In the room the flickering shadows crept into the corners like strange animals at bay. The Silver Cord was vibrating and shining with a dull silvery-blue light, the astral body itself was rimmed with blue light. The figure in the astral looked about and then looked down upon the physical body resting comfortably on the bed. The eyes were now shut, the breathing was quiet and shallow, there was no movement, no twitching, the body appeared to be resting comfortably. The Silver Cold did not vibrate therefore there was no evidence of any unease.

Cảm thấy hài lòng, thể vía yên lặng và từ từ bay lên không trung, xuyên qua mái nhà và đi vào màn đêm. Sợi Chỉ Bạc được kéo giãn nhưng không hề giảm kích thước. Giờ đây thể vía giống như một quả bóng bay thổi căng được buộc vào ngôi nhà là thể xác. Thể vía bay lên cao chừng mười lăm mét, ba mươi mét, hay sáu mươi mét phía trên mái nhà. Rồi nó dừng lại, trôi nổi nhàn hạ và nhìn lại.

Satisfied, the astral form silently and slowly rose up into the air, passed through the ceiling of the room and through the roof above, and out into the night air. The Silver Cord lengthened but did not diminish in thickness. It was as if the astral figure was a gas-filled balloon tethered to the house which was the physical body. The astral figure rose until it was fifty, a hundred, two hundred feet above the rooftops. There it stopped, floated idly, and looked about.

Nhìn từ những ngôi nhà dọc các con phố hay từ những con phố bên cạnh có thể thấy những dải màu xanh các Sợi Chỉ Bạc của những người khác. Chúng cứ kéo dài ra rồi biến mất trong khoảng không vô hạn. Con người luôn xuất vía vào ban đêm, dù họ nhận thức được hay không, nhưng chỉ những người yêu thích luyện tập xuất vía mới trở lại với tất cả nhận thức đầy đủ về những gì họ đã trải qua.

From houses all along the street and from streets beyond there were the faint blue lines which were the Silver Cords of other people. They extended up and up and disappeared into some illimitable distance. People always travel by night whether they know it or not, but only the favoured ones, the ones who practice, come back with the full knowledge of all that they have done.

Thể vía này vẫn đang trôi nổi trên mái nhà, nhìn lại và quyết định nơi cần đi. Cuối cùng, nó quyết định tới thăm một vùng đất rất xa. Ngay khi định được khoảng cách, nó lập tức bắt đầu với tốc độ kỳ diệu vượt qua các vùng đất, vượt qua biển cả, và thậm chí vượt qua cả những con sóng lớn bạc đầu. Có một lúc trong chuyến hành trình, nó nhìn chăm chú xuống dưới đường đua trên vùng biển huyên náo với ánh sáng và âm nhạc vang lên từ sàn tàu. Rồi Thể vía lại tăng tốc để bắt kịp thời gian. Qua tối rồi lại đến đêm, rồi lại tối và tới chiều muộn. Chiều muộn dần qua đi và chuyển sang trưa. Cuối cùng trong ánh sáng chói, thể vía nhận ra rằng nó đã tới vùng đất muốn nhìn ngắm, mảnh đất yêu quý với những con người đáng yêu. Một cách nhẹ nhàng, thể vía hạ xuống mặt đất, và hòa vào những con người trong thể xác mà không ai nhìn thấy, nghe thấy nó.

This particular astral form was floating above the rooftops, looking about, deciding where to go. At last it decided to visit a land far, far away. Upon the instant of decision it started into fantastic speed, whirling almost with the speed of thought across the land, across the seas, and as it crossed the sea below the great waves leapt up with the white crests at the top. At one point in its journey it peered down at a great liner racing across the turbulent sea with all lights on and the sound of music coming from the decks. The astral form sped on overtaking time. The night gave way to the evening before; the astral form was catching up on time, night gave way to evening and evening, in its turn, was overtaken and became late afternoon. Late afternoon was outstripped and become noon itself. At last in the bright sunlight the astral figure saw that which it had come to see, the land so far away, a dearly beloved land with dearly beloved people. Gently the astral figure sank to the earth and mixed unseen, unheard among those who were in the physical body.

Sau cùng, bỗng xuất hiện một lực kéo mạnh mẽ, xoắn lại từ Sợi Chỉ Bạc. Ở vùng đất xa xôi kia, thể xác bị bỏ lại cảm nhận được ngày mới lại đến và đang kêu gọi vía của nó trở về. Trong một vài khoảnh khắc, thể vía cố nán lại nhưng sự cảnh báo cuối cùng là không thể bỏ qua. Thể vía bay lên không trung, bất động trong giây lát giống như những chú chim câu, sau đó tỏa ra khắp bầu trời, nhấp nháy trên mặt đất, vượt qua mặt nước, rồi quay trở lại mái nhà. Những Sợi Chỉ Bạc khác cũng rung lên, những người khác cùng đang trở về với thể xác họ, thể vía này hạ xuống qua mái nhà mình, trôi nổi ngay phía trên cơ thể của nó. Từ từ, nhẹ nhàng với sự cẩn thận nhất định, nó đi xuống và nhập vào thể xác. Trong khoảnh khắc đó, cảm giác lạnh lẽo, mơ màng, nặng như chì đè lên. Sự nhẹ nhàng, tự do, ngập tràn màu sắc trong thể vía biến mất dần, thay vào đó là cảm giác lạnh lẽo. Nó như thể bạn phải khoác một chiếc áo ướt bên ngoài cơ thể ấm áp vậy.

Eventually there came an insistent tugging, a twisting of the Silver Cord. Far far away in a different land the physical body which had been left behind was sensing the break of day and was recalling its astral. For some moments the astral lingered on, but at last the warning could no longer be ignored. Up into the air rose the shadowed form, poised motionless for a moment like a homing pigeon, then sped across the skies, flashing across land, across water, back to the place of the rooftop. Other cords were trembling too, other people were returning to their physical bodies, but this particular astral form sank down through the rooftop and emerged through the ceiling over the slumbering figure of its physical. Lightly, slowly, it sank down and positioned itself precisely above the physical body. Slowly, gently, with infinite care it descended and merged into that physical body. For a moment there was a sensation of intense cold, a sensation of dullness, of leaden weight pressing down. Gone was the lightness, the feeling of freedom, the bright colours experienced in the astral body, instead there was cold. It felt as if a warm body was putting on a wet suit of clothes.

Thể xác cử động và mở mắt. Bên ngoài cửa sổ, ánh sáng mờ nhạt của ngày mới xuất hiện phía đường chân trời. Thể xác cử động và nói: “Tôi nhớ tất cả những trải nghiệm đêm qua”.

The physical body stirred and the eyes opened. Outside the windows the first faint streaks of daylight were showing above the horizon. The body stirred and said, “I remember all my experiences of the night.”

Bạn cũng có thể có những trải nghiệm như vậy, bạn cũng có thể xuất vía, bạn có thể nhìn thấy những mình yêu quý, và mối quan hệ của bạn với những người yêu quý càng nhiều thì bạn càng dễ xuất vía. Nó cần có sự luyện tập và luyện tập nhiều hơn. Theo những ghi nhận của các truyền thuyết phương Đông, từ thời xa xưa con người đã có thể xuất vía vào cõi trung giới, nhưng vì nhiều người đã lạm dụng điều đó nên khả năng này bị tước đi. Đối với những người có tư tưởng thuần khiết, những người tâm trí thuần khiết, sự thực hành sẽ giải phóng họ khỏi thân thể nặng nề và sẽ có thể đi bất kỳ đâu họ muốn.

You too can have such experiences, you too can travel in the astral, you can see those whom you love, and the greater the ties between you and those whom you love the more easily you can travel. It needs practice and more practice. According to old Eastern tales, in the days of long long ago all mankind could travel in the astral but because so many people abused that privilege it was taken away. For those who are pure in thought, for those who are pure in mind, practice will bring release for the leaden, cloying weight of the body, and will enable one to go wherever one wills.

Bạn sẽ không chỉ tập luyện trong năm phút hay năm ngày. Bạn cần “hình dung” rằng mình có thể làm điều đó. Bạn chính là điều bạn tin. Bất cứ điều gì bạn tin mình có thể làm là bạn làm được. Nếu bạn thực sự tin, nếu bạn chân thành tin rằng mình có thể làm được điều gì đó, thì chắc chắn là bạn làm được. Tin tưởng, tin tưởng, và cùng với sự thực hành, bạn sẽ có thể du hành vào cõi trung giới.

You will not do it in five minutes, nor in five days. You must “imagine” that you can do it. Whatever you believe you are, that you are. Whatever you believe you can do, that you can do. If you really believe, if you sincerely believe that you can do a thing, then you can do that thing. Believe, believe, and with practice you will travel in the astral.

Xin nhắc lại một lần nữa, đừng sợ khi xuất vía bởi không gì có thể làm hại bạn, đừng để ý đến những thực thể cảnh giới thấp cố tình làm bạn hoảng sợ hoặc kinh hãi dù rất ít khả năng bạn nhìn thấy chúng. Chúng không thể làm gì bạn trừ khi bạn sợ chúng. Bạn được an toàn tuyệt đối khi không sợ hãi.

Again, have no fear for while in the astral no one can harm you no matter how fearsome, no matter how terrifying is the aspect of lower entities whom you may, but probably will not, see. They can do nothing to you unless you are afraid. The absence of fear ensures your absolute protection.

Vậy bạn có tập không và bạn đã quyết định sẽ đi đâu chưa? Hãy nằm lên giường, tất nhiên là chỉ nằm một mình trên giường thôi nhé, và tự nhủ với bản thân, tối nay bạn sẽ đến nơi này nơi kia để thấy cái này cái kia, và khi thức dậy vào buổi sáng, bạn sẽ nhớ tất cả mọi thứ bạn đã làm. Luyện tập là tất cả những gì bạn cần để có thể đạt được điều này.

So will you practice, will you decide where you are going? Lie down upon your bed, you must be alone in your bed, of course, and tell yourself that this night you are going to such-and-such a place to see so-and-so, and when you awaken in the morning you will remember everything that you did. Practice is all that is necessary to make this attainable.

Người dịch: Nguyễn Thị Kim Dung

Biên tập: VMC


Có thể bạn quan tâm

Xem tất cả

Đăng ký hướng dẫn Thiền cơ bản

Loading...
Logo-vmc
TRUNG TÂM THIỀN ĐỊNH:
- Số 116 Trần Vỹ, Mai Dịch, Cầu Giấy, Hà Nội
Chị Khánh:  

‎0981956875

Chị Thủy:  

‎0981956820

Facebook:

facebook.com/congdongthienVietNam

TIN TỨC NỔI BẬT

© 2024 Copyright by IT AUM